Tôi đang ở những tháng cuối của thai kỳ, cơ thể trở nên nặng nề và mệt mỏi hơn bao giờ hết. Thời tiết ngày càng oi bức, điều hòa là thứ duy nhất giúp tôi dễ chịu một chút, nhưng rồi một chuyện xảy ra khiến tình thế đảo ngược hoàn toàn. Em chồng ly hôn và đưa con nhỏ về nhà mẹ đẻ ở. Chồng tôi thương em và cháu, không ngần ngại nhường chiếc máy lạnh duy nhất cho họ, để tôi lại chịu đựng cái nóng.

Bố mẹ chồng cũng vì thương con gái mới trải qua biến cố nên chẳng màng đến tình cảnh của tôi, dù biết tôi đang bầu bí. Trong mắt họ, đứa con gái ruột vẫn quan trọng hơn con dâu, dù con dâu đang mang thai và cần được chăm sóc. Tôi không dám than phiền, chỉ cố gắng chịu đựng và tự động viên bản thân.

Thế nhưng, chỉ đến giữa ngày hôm sau, cơ thể tôi có dấu hiệu bất thường. Cơn sốt đột ngột khiến tôi mệt mỏi, kiệt sức, và không chỉ là sốt đơn thuần – tôi nhận thấy những cơn đau âm ỉ ở vùng bụng, dấu hiệu có thể dẫn đến sảy thai. Tin dữ này như tiếng sét đánh ngang tai cả gia đình. Khi nghe bác sĩ cảnh báo về nguy cơ sảy thai, cả nhà đều tá hỏa.

Chồng tôi sững sờ và ân hận, anh không nghĩ việc nhường điều hòa cho em gái lại có thể dẫn đến tình trạng này. Bố mẹ chồng cũng bàng hoàng, cuối cùng nhận ra rằng sức khỏe của tôi và đứa cháu nội trong bụng không phải là chuyện có thể xem nhẹ.

Sau biến cố đó, chồng tôi bắt đầu quan tâm và chăm sóc tôi chu đáo hơn. Bố mẹ chồng cũng thay đổi thái độ, hiểu ra rằng tình thân không chỉ là trách nhiệm mà còn là sự sẻ chia, quan tâm đúng mực. Sự cố ấy đã là bài học cho cả gia đình – rằng tình cảm gia đình không thể đo đếm bằng sự thiên vị, mà bằng cách mọi người đối xử và quan tâm nhau trong những lúc cần thiết nhất.