Nhiều người bàng hoàng sau khi biết được hoàn cảnh thật của hoa khôi.
Tôn Lệ rất bận rộn trong công việc và đã lâu không gặp các bạn cùng lớp. Sau khi tốt nghiệp cấp 3, đã hơn 10 năm, Tôn Lệ không tham dự họp lớp. Cách đây không lâu, cô nhận được cuộc gọi từ lớp trưởng, nói rằng nếu Tôn Lệ có thời gian rảnh thì hãy dành thời gian đi họp lớp. Nghe lời thuyết phục từ lớp trưởng, Tôn Lệ quyết định nghỉ một ngày để tham dự buổi họp lớp vào cuối tháng.
Vào ngày tổ chức bữa tiệc, Tôn Lệ đi trễ nửa tiếng vì một số chuyện rắc rối gặp trên đường. Tôn Lệ đã gọi điện cho lớp trưởng để thông báo về tình huống này, cũng như gửi lời xin lỗi vì đến muộn.
Tuy nhiên khi đến nơi, Tôn Lệ vẫn bị vài bạn học nam bắt uống rượu vì đi muộn. Tôn Lệ cảm thấy không thoải mái trước trò đùa này của các bạn, vì sau đó cô còn phải lái xe đi về. Tuy nhiên chứng kiến sự nhiệt tình từ các bạn, Tôn Lệ khó từ chối lời mời uống rượu.
Sau hình phạt, Tôn Lệ vừa ăn vừa trò chuyện cùng các bạn về cuộc sống hiện tại và ôn lại chuyện từ thời đi học cũ.
Một người bạn cùng lớp khoe rằng anh ta đã mua được 3 căn nhà, còn một số người khác khoe rằng họ có bao nhiêu ô tô, giàu đến mức nào,… Tôn Lệ phớt lờ những người bạn cùng lớp đang so sánh này.
Ảnh minh họa
Ánh nhìn của Tôn Lệ vô tình bắt gặp bạn học Trương đang ngồi ăn ở phía đối diện. Nhìn thấy vẻ ngoài hiện tại của Trương, Tôn Lệ ngầm thở dài trong lòng. Năm tháng quả thật khắc nghiệt. Một hoa hoa khôi như Trương nhưng giờ đây trong bộ quần áo bình thường, gương mặt không trang điểm, lại trông xuống sắc đến thế. Tôn Lệ thầm nghĩ, không biết Trương đã trải qua những chuyện gì mà có thể đánh mất nhan sắc và tuổi xuân đẹp năm nào.
Sau khi mọi người ăn xong, lớp trưởng yêu cầu người phục vụ gói lại đồ ăn thừa. Lớp trưởng nói thức ăn đến từ nhà hàng cao cấp, rất đắt nên nếu ai có nhu cầu lấy đồ ăn thừa thì có thể mang về. Nhiều bạn học nghe lớp trưởng nói vậy thì lắc đầu.
Bỗng một giọng nói vang lên: “Anh gói cho tôi đi. Tôi không thích lãng phí”, đây là tiếng của bạn học Trương.
Một số bạn học cười nhạo trước câu hỏi bạn Trương. Có người còn hỏi hoa khôi rằng, có phải bạn chưa từng được ăn đồ ngon như vậy hay không? Bạn học Trương không phản bác mà chỉ cười nhẹ, lặng lẽ gói đồ ăn thừa. Thấy không ai lấy đồ ăn thừa, nên bạn học Trương đã cầm hết túi giấy đựng đồ ăn thừa mang về nhà.
Ảnh minh họa
Sau khi bước ra từ nhà hàng, mọi người kinh ngạc khi thấy một chiếc xe BMW đậu trước cửa. Lát sau một nam tài xế đừng lên chào bạn học Trương và mời cô lên xe. Nhìn thấy chiếc xe và thái độ phục vụ của người tài xế, nhiều người không khỏi cảm thán, bạn học Trương quả thật giờ sống giàu có. Khi nhìn lướt nhanh vào không gian bên trong xe, nhiều bạn học còn nhìn thấy trên xe chất đầy túi hiệu đắt tiền. Theo lời tài xế, đây là số túi mà bạn học Trương đã mua trước khi đến buổi họp lớp mà cô bạn chưa kịp đem về nhà cất.
Mọi người lại nhìn sang bạn học vừa nói lời chế giễu bạn học Trương thì thấy cô bạn này đang cười ngượng ngùng. Vị này còn đang bắt taxi đi về, chứ không đủ tiền mua xe ô tô mới cho riêng mình.
Chứng kiến chiếc xe của bạn học Trương dần rời đi xa, nhiều người không khỏi thở dài, thầm nghĩ đừng nên đánh giá con người qua vẻ bề ngoài.
Nhiều người dễ lầm tưởng rằng người giàu thì phải diện đồ xa xỉ, có những hành động thể hiện họ không ngại chi tiền cho bất kỳ khoản chi tiêu nào. Tuy nhiên, có những người rủng rỉnh tiền bạc lại không thích khoa trương, biết được điều gì là cần thiết cho mình. Họ sẵn sàng mặc đồ bình dân vì hiểu rằng một người giàu có cả trong tâm hồn và vật chất thì không cần những thứ đắt tiền để làm điểm thêm cho họ. Họ không ngại mang đồ ăn thừa khi những người khác từ chối vì biết rằng sống lãng phí chỉ thiệt hại cho bản thân. Họ trân trọng đồng tiền và hiểu rằng tiền bạc có được là không hề dễ dàng.
Chỉ khi tiêu dùng hợp lý, phù hợp với nhu cầu cá nhân thì bạn mới là chủ nhân của đồng tiền chứ không phải là nô lệ. Chính hành động tốt đẹp cũng đủ khiến người giàu tỏa sáng, làm những người xung quanh phải ngước nhìn ngưỡng mộ.