Dưới cái nắng nhẹ của một buổi chiều đầu thu, Mai, cô gái Việt trẻ trung với đôi mắt trong veo và mái tóc đen mượt, đã đứng trước sân bay Incheon với trái tim nặng trĩu. Cô mới kết hôn với Min-ho, một chàng trai Hàn Quốc điển trai, sau cuộc hôn nhân sắp đặt qua môi giới. Từ khi rời quê hương đến xứ sở kim chi, Mai đã luôn cảm thấy lạc lõng giữa một đất nước xa lạ và một gia đình chồng đầy áp lực. Cuộc sống sau hôn nhân của cô không giống những gì cô tưởng tượng. Min-ho, dù giàu có và ga lăng, nhưng lại bị gia đình kiểm soát chặt chẽ. Mẹ chồng cô thường xuyên so đo, bắt cô làm hết việc nhà và không bao giờ hài lòng với những gì Mai làm. Tiếng Hàn của cô chưa tốt, và những lời trách móc của gia đình chồng cứ như dao cứa vào tâm hồn cô gái trẻ. Một đêm, khi Mai nhìn ra cửa sổ căn nhà lạnh lẽo ở Seoul, cô chợt nhớ về căn nhà nhỏ ấm áp tại Việt Nam, nơi có bố mẹ, bạn bè và những ký ức tuổi thơ ngọt ngào. Cô cảm thấy cô đơn đến tột cùng. Trong lòng, Mai bắt đầu nhen nhóm ý định trốn về Việt Nam. Cô không thể tiếp tục cuộc sống như một con rối trong tay gia đình chồng nữa. Và rồi, một sáng sớm, trong khi Min-ho còn đang ngủ say, Mai bí mật xếp vài bộ quần áo vào vali nhỏ. Cô để lại một lá thư, trong đó chỉ viết vỏn vẹn một dòng: “Xin lỗi, em không thể sống như thế này thêm nữa.” Sau đó, cô rời nhà, bắt taxi ra sân bay. Khi bước chân lên máy bay trở về Việt Nam, Mai không biết tương lai sẽ ra sao, nhưng cô biết chắc một điều: cô sẽ không để mình bị ràng buộc trong một cuộc hôn nhân không có tình yêu và hạnh phúc. Tự do, dù có phải trả giá đắt, vẫn là thứ cô khao khát hơn bao giờ hết. Chiếc máy bay cất cánh, mang theo giấc mơ tự do của