Bà ấy thật quá quắt khi làm ra màn kịch đầy giả trân đến thế.

Chẳng hiểu sao tôi luôn có cảm giác khi lấy chồng thì sự tự do của mình cũng dần mất đi. Kiểu như có muốn đi chơi cùng bạn bè, gia đình bên ngoại cũng cần phải xin phép. Không giống như thời trẻ hứng chí là xách balo lên và đi. Đặc biệt những lần về thăm nhà ngoại, tôi đều phải báo cáo trước với chồng, dẫu cho bố mẹ đẻ của tôi sống cách đây 15 km mà thôi.

Chồng tôi khá dễ tính, thoải mái, ngặt nỗi mẹ chồng tôi rất khắt khe. Bà ấy còn có tính xấu là hay bắt lỗi con dâu nên tôi cứ phải miễn cưỡng tuân thủ “nội quy”. Biết mẹ chồng dữ dằn và nghiêm khắc, bố mẹ đẻ tôi nhắc tôi rất nhiều lần về việc đi đâu cũng phải báo cáo. Hai ông bà còn nói nếu sang bên đằng ngoại mà không báo cáo thì đóng cửa, không cho con đẻ bước vào nhà.

Sống được hơn 1 năm trong gia đình này, tôi cảm thấy bản thân nhiều khi bí bách vô cùng, chỉ mong mau mau dọn ra ở riêng để không phải làm căng thẳng thêm mối quan hệ mẹ chồng – nàng dâu nữa.


Ảnh minh họa.

Bình thường, cứ 1-2 tuần tôi sẽ về nhà bố mẹ đẻ mình một lần. Những khi có việc gì quan trọng thì tôi về với tần suất dày hơn. Ghét nhất là những lần mở mồm ra xin phép mẹ chồng “Mẹ ơi con về nhà ngoại một chút đây ạ!” thì bà ấy chỉ nhìn tôi bằng ánh mắt sắc lẹm, không quên buông câu “Vâng chị cứ đi đi. Nhưng nhớ về cho sớm còn cơm nước nữa! Tôi già rồi không làm được mấy việc đấy đâu.”

Trong lòng nghẹn đắng, chỉ muốn cãi tay đôi với mẹ chồng nhưng tôi nghĩ đến thể diện của bản thân mà đã ậm ừ cho qua. Với tính khí khó chiều như vậy, quả thực tôi nghĩ suốt cuộc đời này bà ta chẳng bao giờ yêu thương tôi được đâu.

Ấy vậy mà một động thái mới đây khiến tôi bàng hoàng và sửng sốt vô cùng.

Thứ 7 tuần trước, tôi và chồng định về nhà ngoại và ngủ qua đêm ở đó. Nhà bố mẹ đẻ tôi rộng rãi, kể cả chuyện “giường chiếu” mà làm ở đây cũng thoải mái. Khi cất lời hỏi chồng, anh ấy bảo tuần này muốn nghỉ ngơi vì tuần sau ở công ty chạy dự án. Thôi thì tôi lại phải về chơi với bố mẹ một mình vậy.

Như thường lệ, tôi vẫn xin phép mẹ chồng đàng hoàng. Nhưng đáng ngạc nhiên là lần này bà ấy rất vui vẻ hoan hỉ và không còn cau có như những lần trước nữa. Thậm chí, mẹ chồng còn lấy túi bóng bỏ vào ít hoa quả, bánh kẹo, nói là đồ xịn biếu ông bà thông gia. Tôi cực kỳ cảm động với hành động ấy, quả thực bất ngờ lắm mọi người ạ.

Tôi cũng tự tò mò vì sao mẹ chồng bỗng dưng thay đổi thái độ với mình. Và chính vào hôm thứ 7 định mệnh đó, tôi đã tìm ra câu trả lời…

Ảnh minh họa.
Sang nhà bố mẹ đẻ, hai ông bà bảo tôi đừng ngủ qua đêm ở đây. Vì mai nhà không có ai cả do bố mẹ đi chùa với hội đồng hương từ sáng sớm. Tôi chỉ kịp ăn cơm cùng hai ông bà rồi lại lên xe quay trở về nhà mình.

Nào ngờ, khi về đến nhà, cảnh tượng trước mắt làm tôi sững người. Một mâm cơm thịnh soạn được bày biện. Trên bàn ăn để 4 cái bát và 4 đôi đũa. Là bố mẹ chồng, chồng tôi và một người phụ nữ khác.

Thấy tôi về, mẹ chồng tỏ vẻ ngạc nhiên nhưng ngay lập tức nở một nụ cười đểu giả. Bà ấy còn giới thiệu thêm người phụ nữ đến ăn cơm cùng gia đình là tình cũ của chồng tôi. Thậm chí, mẹ chồng còn mời tôi vào ăn cùng cho dù tôi biết tỏng trong lòng bà ấy chẳng muốn vậy. Vì đã ăn cơm ở nhà bố mẹ đẻ nên tôi xin phép lên phòng nằm nghỉ.

Ở dưới, mọi người cười nói vui vẻ. Cả chồng tôi nữa, rõ ràng anh bảo mệt muốn nghỉ mà lại tươi tỉnh khi người yêu cũ đến thăm như vậy. Tôi từng được nghe kể cô gái này vì đi du học nên đã bỏ người yêu tôi ở Việt Nam. Cớ sao bây giờ lại xuất hiện bất thình lình đến thế?

Mọi người ơi, dù chuyện cũng chẳng có gì đáng nghi nhưng không hiểu sao tôi cứ ấm ức, khó chịu mãi thôi… Cảm giác tôi như một kẻ thừa thãi và mẹ chồng thì đang muốn “tác hợp” cho chồng tôi với người yêu cũ của anh ấy… Nhất là chuyện dựng lên một màn kịch đon đả và giả trân, sao lại trơ trẽn đến thế!