Khi tôi đang đau khổ, khóc lóc vật vã bên linh cữu bố thì chồng lại có hành động đáng giận đến mức bị đuổi thẳng cổ và tuyên bố không cho về nhà nữa.

Chồng tôi là một kẻ ăn chơi chính hiệu. Không hiểu vì sao 3 năm trước, tôi lại chết mê chết mệt cái vẻ lãng tử của anh ta rồi cương quyết đòi cưới. Bố mẹ tôi cấm cản, tôi ngang ngược bỏ trốn theo chồng. Đến khi có bầu , tôi lại phải ôm bụng bầu về nhà mình, bật khóc nhờ vả bố mẹ vì bị anh ta phụ tình.

Sau lần đó, tôi đã nhủ với lòng sẽ không bao giờ qua lại với anh ta nữa, sẽ làm mẹ đơn thân , nuôi dạy con cho tốt. Nhưng rồi tôi sinh con, anh ta lại qua thăm con rồi ngọt nhạt tỉ tê đủ điều. Lúc đó, bố mẹ tôi cũng không còn muốn ngăn cản nữa, chỉ bảo tôi tự suy nghĩ và quyết định. Thương con, tôi gật đầu, ôm đồ về nhà chồng sau 3 tháng ở cữ .

2 năm ở nhà chồng, tôi cay đắng đủ điều. Bố mẹ tôi đến thăm một lần, thấy cảnh tôi quần quật làm việc, ông bà xót quá, bảo tôi về nhưng tôi lại không về. Cho đến khi bị chồng đánh vì cản anh ta đi nhậu, tôi mới đau khổ gọi điện về cho bố. Ông đến nhà chồng đòi đón tôi về thì mẹ chồng lại gây khó dễ. Bà ấy nói tôi chẳng qua chỉ là vợ “gá nghĩa” thôi chứ chẳng được cưới hỏi đàng hoàng nên đi là đi luôn, không được về nữa. Tôi ôm đồ, dắt đứa con hơn 2 tuổi quay về nhà bố mẹ đẻ.

Thời gian đó, mỗi lần chồng đến thăm con, bố tôi đều tỏ vẻ khó chịu. Thậm chí có lần ông còn đuổi thẳng vì chồng tôi nồng nặc mùi rượu, quần áo nhếch nhác, bẩn thỉu. Tôi cũng không còn hy vọng tái hợp nữa, chỉ cố gắng sống yên ổn, lao đầu vào công việc để kiếm tiền nuôi con.

Trong đám tang bố tôi, chồng có hành động đáng hận đến mức bị cả họ hàng nhà tôi đuổi đi, cấm bước chân vào nhà - Ảnh 1.

(Ảnh minh họa)

2 ngày trước, chồng tôi tới thăm con mà lại mang theo đồ ăn thừa do anh đi nhậu về, mở ra bảo con ăn. Tôi thấy thế thì vứt hộp đồ ăn đi, chồng tôi liền lao vào tát vợ, bố tôi ngăn cản thì bị anh ta mắng nhiếc. Ông giận quá lên cơn đau tim rồi gục xuống. Cả nhà gọi cấp cứu nhưng ông không qua khỏi. Tôi sốc đến mức tưởng như ngã quỵ.

Hôm qua, trong khi tôi đang đau khổ, khóc lóc vật vã vì hối hận bên linh cữu bố thì chồng tôi lại có hành động đáng hận. Anh ta tiếp tục lấy rượu ra uống đến say mèm rồi gục tới gục lui bên linh cữu bố tôi, miệng thì lèm bèm nói gì đó. Tôi gần như không thể chịu đựng được nữa. Tôi đứng dậy, chỉ tay đuổi thẳng anh ta ra khỏi nhà. Các anh chị họ hàng nhà tôi cũng tức giận lôi anh ta ra ngoài đường, cấm bước chân vào nhà.

Đám tang của bố tôi bỗng chốc trở nên hỗn loạn. Chồng tôi còn đứng ngoài đường lảm nhảm mắng mỏ một lúc mới hậm hực bỏ đi. Giờ mọi người lại quay sang trách cứ tôi không chịu nghe lời bố mẹ, báo hại bố đến chết rồi cũng không được yên lòng. Nhưng tôi cũng đâu ngờ mọi chuyện lại đến nông nỗi ấy? Tôi rất đau khổ, rất ân hận. Tôi phải làm gì sau này đây?

(hongnhien…@gmail.com)