Hôm đó là ngày kỷ niệm 6 tháng vợ chồng tôi về chung một nhà, chúng tôi hẹn nhau đi ăn tối tại một nhà hàng sang trọng để đánh dấu cột mốc đặc biệt này. Tôi háo hức và chuẩn bị kỹ lưỡng, hy vọng đây sẽ là buổi tối đầy ý nghĩa cho cả hai. Nhưng giữa bữa ăn, chồng tôi bỗng nhận một cuộc điện thoại. Anh nhanh chóng bảo rằng có việc đột xuất phải gặp đối tác, rồi rời đi, để tôi lại một mình trong sự ngỡ ngàng.
Sự việc này khiến tôi sinh nghi, vì đây không phải lần đầu anh viện cớ “đi gặp đối tác” đột ngột như thế. Linh tính mách bảo tôi có điều gì đó không ổn, tôi quyết định bí mật theo dõi anh. Sau khi bám theo chiếc xe của anh một đoạn, tôi nhìn thấy anh dừng lại ở một khách sạn. Cảnh tượng trước mắt khiến tim tôi thắt lại: anh âu yếm ôm eo một cô gái trẻ trung, quyến rũ bước vào khách sạn.
Đêm đó, anh trở về nhà muộn. Vừa nhìn thấy tôi, anh chưa kịp nói lời nào thì bất ngờ nhận được tin tức rằng cô gái kia đã gặp tai nạn giao thông nghiêm trọng và không qua khỏi.
Anh choáng váng, và sự hoảng loạn lộ rõ trên khuôn mặt anh. Cả người anh như ngã quỵ, lắp bắp không thành tiếng, không dám ngước nhìn tôi, như thể chính anh đang tự đối diện với hậu quả cho hành động của mình.
Đứng trước sự đổ vỡ của lòng tin, tôi nhận ra rằng hạnh phúc thật sự không nằm trong vật chất, mà ở sự chung thủy và chân thành của người bên cạnh. Cú sốc này không chỉ là bài học cho anh mà còn cho chính tôi – để yêu bản thân hơn và không cho phép mình phải chịu đựng bất kỳ sự phản bội nào trong hôn nhân.