Không chồng, không công việc ổn định nên bà Điệp nghèo vẫn hoàn nghèo hàng chục năm qua. Để có người cậy nhờ về già, bà Điệp đã xin 1 đứa con về nuôi. Tuy nghèo nhưng bà vẫn chạy vạy kiếm tiền về nuôi con với mong muốn lớn lên con sẽ là chỗ dựa cho mình, ngờ đâu khi đủ lớn, đứa con này thấy người mẹ mình quá nghèo nên lặng lẽ bỏ ra đi đã 6 năm.
Tiếp tục hành trình tìm đến những mảnh đời bất hạnh, PV báo Dân trí biết đến hoàn cảnh vô cùng khó khăn của bà Hồ Thị Điệp (SN 1956) trú thôn Phú Lương, xã Hòa Tân Đông, huyện Đông Hòa, tỉnh Phú Yên.
Vốn trước đây bà sống cùng đứa con nuôi, tuy nhiên cách đây 6 năm đứa con này bỏ đi không cùng ở chung với bà nữa. Hiện tại bà cùng cháu mình là Bùi Tấn Tâm (SN 2007) sống trong 1 căn nhà cấp 4 tồi tàn, sắp sập. Mong muốn của bà Điệp là được giúp đỡ sửa sang lại căn nhà để có nơi chui ra chui vào cùng đứa cháu của mình. Để cháu có chỗ ngủ ấm êm và sống với bà trong những ngày còn lại, bà sợ cuộc sống quá tạm bợ cháu mình không chịu được lại bỏ đi như đứa con nuôi thì bà lại sống cô quạnh những ngày già.
Bà Điệp cùng cháu Tâm sống trong 1 căn nhà tồi tàn, sắp sập
Tâm sự về cuộc đời mình, bà Điệp nói: “Vốn sinh ra trong 1 gia đình nghèo khó, đông con nên tôi chẳng biết đến con chữ là gì. Lớn lên cũng không được ai yêu thương nên đành ở vậy từ đó đến nay.
Một thân một mình nên nhiều người cũng động viên tôi nhận 1 đứa con về nuôi, sau thời gian dài hỏi han khoảng năm 2000 thì tôi biết được làng bên có một gia đình rất đông con, nhưng lại khó khăn nên khi tôi mở lời họ đồng ý cho tôi nuôi 1 cháu trai khi đó khoảng 2 – 3 tháng tuổi.
Ẵm cháu về nuôi mà lòng tôi vui sướng, dù không công việc nhưng tôi cũng tằn tiện nuôi con khỏe mạnh, cho cháu ăn học đàng hoàng. Nhưng chẳng biết vì nguyên nhân gì đến năm 12 tuổi thì cháu im lặng mà bỏ đi. Tôi buồn lắm, khóc nhiều lắm nhưng nghĩ lại mình quá nghèo giờ sống với mình nó cũng chẳng có tương lai nên đành im lặng…” nói đến đây bà Điệp nghẹn ngào.
Một phần phía trong ngôi nhà của bà Điệp
Nói về đứa cháu đang ở với mình, bà Điệp cho biết sau khi đứa con nuôi đi 1 thời gian, đứa em gái ruột thấy tôi tội nên bảo cháu Tâm qua ở với tôi cho vui. Ở một thời gian, không biết thế nào mà nó xin ở hẳn luôn bên này, nó ở đây cũng được hơn 5 năm rồi. Ngày cháu nó đi học, rảnh thì về đi đồng mò cua bắt ốc với tôi để có tiền đi chợ mua mắm và đóng lo việc học hành cho cu Tâm.
Cháu Tâm được mọi người khen ngoan ngoãn…
Thường xuyên đỡ đần phụ giúp bà Điệp trong công việc nhà
“Hiện tại ngày tôi đi mua bán đồng nát, chiều đến thì đi ra đồng mò ốc bươu về bán cho quán, ngày kiếm cũng được 50.000 đồng đủ để hai cô cháu ăn uống qua ngày. Mong muốn lớn nhất của tôi là có tiền để sửa lại căn nhà, chứ mùa nắng thì không sao, mùa mưa xuống nước chảy thành dòng, khổ lắm…” bà Điệp nói.
Mỗi ngày bà Điệp kiếm được khoảng 50.000 đồng từ việc bắt ốc bươu và nhặt, thu mua đồng nát
Nói về hoàn cảnh bà Điệp, chị Trần Thị Mỹ Lệ hàng xóm cho biết: “Cháu Tâm ở với bà Điệp rất ngoan ngoãn và hiếu thảo, ngày đi học về thường phụ giúp công việc nhà. Thấy hai cô cháu bà Điệp như vậy tôi thương lắm. Theo tôi được biết thì về đời sống thì hai cô cháu vẫn đủ sức tự lo được, nhưng nhà cửa thì đã xuống cấp rất nặng nề rồi, nên mong sao mọi người cưu mang giúp đỡ bà ấy để có tiền sửa sang lại nhà cửa, sống những ngày còn lại với cháu”.
Xác nhận về hoàn cảnh của bà Điệp, ông Nguyễn Văn Nam, chủ tịch Mặt trận Tổ Quốc Việt Nam xã Hòa Tân Đông, huyện Đông Hòa cho biết: “Hoàn cảnh của bà Điệp đúng là rất khó khăn của địa phương. Bà Điệp cũng có tuổi rồi nhưng ngày ngày phải kiếm tiền nuôi 1 đứa cháu ăn học, nhà cửa thì đã xuống cấp. Địa phương cũng đang tìm nguồn để giúp đỡ nhưng chưa có”.
Vì vậy nhân dịp báo Dân trí về thăm, tôi đại diện chính quyền ở đây mong các mạnh thường quân, các nhà hảo tâm trong và ngoài nước giúp đỡ cho hoàn cảnh của bà Điệp để bà có tiền sửa sang nhà cửa, ổn định cuộc sống.