Trong gia đình, chị dâu tôi luôn là người lặng lẽ, ít nói. Từ khi bước chân vào nhà chồng, chị đã không được lòng mọi người vì tính cách lạnh nhạt, không biểu lộ tình cảm. Dù chị luôn chu toàn việc nhà và chăm lo cho mẹ chồng lúc bệnh tật, mọi người vẫn cho rằng chị chỉ làm tròn trách nhiệm mà không có chút tình cảm nào.

Ngày mẹ chồng tôi đột ngột qua đời vì tai biến, không khí tang lễ tràn ngập sự đau thương. Mọi người trong nhà đều khóc lóc thảm thiết, ai nấy đều tỏ ra tiếc thương cho người đã khuất. Nhưng chỉ có chị dâu là không rơi một giọt nước mắt, cũng chẳng chịu đeo khăn tang. Gương mặt chị bình thản, lạnh lùng, như thể mẹ chồng mất chẳng có ý nghĩa gì với chị. Họ hàng bắt đầu bàn tán, xì xào về thái độ của chị. Có người bức xúc nói ngay trước mặt: “Nhà này vô phúc mới có đứa con dâu như chị.” Chị nghe nhưng im lặng, ánh mắt chỉ lặng lẽ nhìn vào quan tài.

Những Lưu Ý Trong Việc Trang Trí Bàn Thờ Đám Tang

Trong lễ cúng cơm tiễn biệt, mọi người cùng đứng chắp tay cầu nguyện, thầy cúng bất ngờ dừng lại, ông bước lên trước quan tài và lấy từ nắp quan tài ra một tờ giấy. Ai nấy đều ngạc nhiên, lặng người không hiểu chuyện gì đang xảy ra. Thầy chậm rãi mở tờ giấy ra và đọc to trước mặt mọi người.

“Nội dung tờ giấy: Bà muốn nhắn nhủ đến cả gia đình rằng, món nợ 20 tỷ mà bà còn để lại, chị dâu đã âm thầm trả giúp trong suốt thời gian qua. Bà biết, đứa con dâu này đã chịu nhiều bất công, đã gánh vác trách nhiệm lớn lao mà không một lời than trách. Đây là tấm lòng biết ơn của bà dành cho con dâu – người đã cứu gia đình này khỏi cảnh nợ nần chồng chất. Xin hãy trân trọng và biết ơn con dâu của tôi.”

Mọi người trong nhà chết sững, không ai ngờ chị dâu lại là người đứng ra trả khoản nợ lớn như thế mà không hề đòi hỏi bất kỳ sự công nhận nào. Tất cả đều bàng hoàng, ngại ngùng nhìn chị. Những lời trách móc, những cái nhìn khinh thường, giờ đây trở nên nặng nề và xấu hổ.

Một người họ hàng nghẹn ngào lên tiếng xin lỗi chị. Cả nhà dần dần cũng cúi đầu, rối rít xin lỗi vì đã hiểu lầm và đối xử không công bằng với chị suốt thời gian qua. Chị dâu vẫn giữ vẻ mặt bình thản, chỉ khẽ mỉm cười buồn bã. Có lẽ, chị chưa từng mong đợi sự biết ơn của ai, chỉ mong người mẹ chồng đã khuất có thể an lòng.

Sau lễ tang, không khí gia đình trở nên im lặng và sâu lắng. Ai cũng nhìn lại mình, nhận ra rằng đôi khi, những gì người khác hi sinh không thể hiện qua lời nói, mà là qua hành động. Còn chị dâu, chị vẫn lặng lẽ sống bên chồng và chăm lo cho gia đình, như một người âm thầm bảo vệ hạnh phúc gia đình bằng cả tấm lòng mà không cần bất cứ sự đáp trả nào.