Gia đình tôi vốn dĩ rất êm ấm, nhưng lần này, câu chuyện xoay quanh hai cây vàng đã khiến mọi thứ trở nên hỗn loạn. Mẹ chồng lên chơi, một việc tưởng chừng bình thường nhưng lại trở thành khởi nguồn cho chuỗi sự kiện đầy kịch tính.
Một buổi chiều, sau khi dọn dẹp nhà cửa, tôi phát hiện hộp vàng trong tủ bị xáo trộn. Kiểm tra lại, hai cây vàng đã không cánh mà bay. Trong đầu tôi bỗng loé lên một suy nghĩ khó tin: chỉ có mẹ chồng là người duy nhất ở nhà lúc đó. Tôi không muốn kết luận vội, nhưng linh cảm cứ mách bảo rằng bà chính là người cầm.
Tối hôm đó, khi chồng tôi về, tôi kể lại sự việc. Thế nhưng, anh không tin, thậm chí còn bênh mẹ chằm chặp: “Em nghĩ sao mà nói mẹ như vậy? Mẹ không bao giờ làm chuyện đó!” Lời anh nói như gáo nước lạnh dội thẳng vào tôi. Nhưng tôi không tranh cãi. Nếu muốn làm rõ trắng đen, tôi cần bằng chứng.
Tôi âm thầm kiểm tra lại camera giấu kín trong phòng khách – nơi đặt chiếc tủ. Hình ảnh rõ ràng hiện lên: mẹ chồng tôi đã lén lút mở tủ, cầm lấy hai cây vàng rồi nhanh chóng đóng lại. Cảnh tượng ấy làm tôi vừa sốc vừa thất vọng, nhưng tôi quyết định chờ thời điểm thích hợp để xử lý.
Suốt những ngày sau đó, tôi vẫn giữ thái độ bình thường. Thỉnh thoảng, tôi bóng gió nhắc về chuyện mất vàng, nhưng mẹ chồng vẫn điềm nhiên như không. Tôi đợi đến lúc bà chuẩn bị khăn gói về quê. Tối hôm đó, khi cả gia đình quây quần, tôi mới mở đoạn video lên trước mặt mọi người.
Cả nhà sững sờ, mẹ chồng tôi tái mặt. Không còn cách nào chối cãi, bà lúng túng lấy hai cây vàng ra trả. Nhưng câu chuyện chưa dừng lại ở đó. Trong lúc bị áp lực, bà còn khai ra một bí mật động trời: bà đã từng làm điều tương tự với em gái chồng tôi khi ở nhà họ trước đây, nhưng không ai phát hiện.
Cả gia đình lặng đi. Chồng tôi không nói nên lời, chỉ biết nhìn tôi với ánh mắt ân hận. Mẹ chồng rơm rớm nước mắt xin lỗi. Tôi nhẹ nhàng nói: “Mẹ à, con không muốn làm to chuyện. Con chỉ mong gia đình mình sống trung thực và yêu thương nhau. Mong mẹ hiểu.”
Sau sự việc ấy, mẹ chồng không dám nhìn thẳng vào mắt tôi nữa. Chồng tôi cũng thay đổi, anh đã biết lắng nghe và tôn trọng tôi hơn. Còn tôi, dù lòng vẫn còn vết thương, nhưng tôi tin rằng đôi khi sự thật đau lòng lại là khởi đầu cho những thay đổi tốt đẹp hơn.