×

Ngày cưới, khi quan viên 2 họ lên trao quà cho tôi thì MC b-ấ-t ng-ờ đọc tên một người lạ mặt, anh lên trao cho tôi 5 cây vàng rồi đưa bọc vải đỏ bảo 30 ngày nữa hẵng mở ra nhưng vì tò mò nên ngay khi về nhà chồng tôi đã bóc quà. Vừa nhìn vào trong thì tôi khóc nức nở… ối dối ôi… hóa ra…

 

Ngày cưới, hẳn là ngày hạnh phúc nhất đời tôi. Trong không khí tưng bừng của tiếng cười và những lời chúc phúc, quan viên hai họ lần lượt lên sân khấu để trao quà cho cô dâu chú rể. Bất ngờ thay, MC đọc tên một người lạ mặt – một người tôi chưa từng gặp. Anh ta bước lên, vẻ ngoài bí ẩn nhưng ánh mắt lại dịu dàng như đang muốn truyền tải điều gì đó.

Những Điều Nên Kiêng Kỵ Trong Ngày Cưới Để Được Hạnh Phúc Suốt Đời

Đám đông xôn xao khi anh đeo vào tay tôi 5 cây vàng sáng lấp lánh, rồi lặng lẽ đưa thêm một bọc vải đỏ và dặn dò bằng giọng chắc nịch:
“30 ngày nữa hãy mở ra.”

Sự tò mò trỗi dậy ngay lập tức, nhưng vì ngại không khí lễ cưới, tôi mỉm cười cảm ơn và cất món quà ấy đi.

Tối hôm đó, khi tiệc tàn, tôi cùng chồng về nhà, tâm trạng vẫn lâng lâng hạnh phúc. Nhưng đầu óc tôi không thể ngừng nghĩ về bọc vải đỏ bí ẩn kia. Sau khi mọi người trong nhà đã nghỉ ngơi, tôi lén lấy bọc quà ra, ngồi ở góc phòng và nhẹ nhàng tháo từng lớp vải.

Khi bọc vải được mở hoàn toàn, tôi sững sờ. Trong đó không phải là vàng bạc hay tiền của, mà là một bức thư tay. Chữ viết ngay ngắn, cẩn thận như gửi gắm bao nhiêu tâm tư. Đầu thư chỉ vỏn vẹn một câu:

“Con gái yêu thương, đây là món quà mẹ dành cho con.”

Tay tôi run lên, nước mắt bất giác trào ra. Đó là nét chữ của mẹ – người phụ nữ đã âm thầm chịu nhiều khổ cực để nuôi tôi khôn lớn. Dưới lớp vải còn có một chiếc khăn tay mẹ tự thêu từ lâu, với hoa văn quen thuộc từ thời tôi còn bé. Và bên cạnh đó là một sợi dây chuyền nhỏ, mặt dây khắc chữ “Gia Đình”.

Lòng tôi nghẹn ngào. Trong ngày trọng đại nhất của đời mình, tôi nhận ra rằng, món quà vô giá không nằm ở giá trị vật chất, mà ở tình yêu thương vô bờ của mẹ – tình yêu mà tôi đôi khi quên mất vì bị cuốn vào guồng quay cuộc sống.

Tôi ôm chặt bức thư và chiếc khăn vào lòng, lòng thầm biết ơn người lạ mặt – có lẽ là một người quen của mẹ, đã giúp bà trao tận tay tôi món quà ý nghĩa nhất. Trong không gian tĩnh lặng của đêm khuya, tôi thì thầm:
“Cảm ơn mẹ. Cảm ơn vì tất cả.”

Related Posts

Our Privacy policy

https://kenhtina.com - © 2025 News