×

Tôi làm sếp của một tập đoàn lớn, từ ngày kết hôn tôi cứ năn nỉ vợ nghỉ việc ở nhà lo nội trợ rồi chăm lo con cái, em cũng không thèm để ý đến vẻ bề ngoài của mình nên ngày càng tã khiến tôi chẳng dám đưa đi giới thiệu với ai. Hôm đó công ty liên hoan, ai cũng có đôi có cặp, mỗi tôi là không, đúng lúc tất cả đang chúc tụng thì em bấ-t ng-ờ xuất hiện rồi nói một câu khiến tôi ng-ượng chín mặt

 

Tôi là tổng giám đốc của một tập đoàn lớn, nơi mà mỗi quyết định của tôi đều có thể làm thay đổi cục diện. Nhưng trong đời sống gia đình, có lẽ tôi chưa bao giờ thực sự quan tâm đến cảm xúc của vợ. Từ ngày cưới nhau, tôi đã luôn thuyết phục vợ nghỉ việc, ở nhà lo việc nội trợ và chăm sóc con cái. Vợ tôi vốn là một người phụ nữ dịu dàng, giỏi giang, nhưng từ ngày lui về làm hậu phương, em dường như bỏ bê bản thân. Không còn những bộ váy thanh lịch, không còn mái tóc chỉn chu, mà thay vào đó là sự mệt mỏi hiện rõ trên gương mặt.

Tôi bắt đầu thấy khó chịu khi nhìn em. Mỗi lần có buổi gặp mặt bạn bè hay đối tác, tôi thường viện cớ để đi một mình. Tôi không muốn người khác nhìn thấy hình ảnh “xuề xòa” của em và nghĩ xấu về tôi. Đỉnh điểm là lần công ty tổ chức tiệc liên hoan lớn, các nhân viên đều dẫn theo bạn đời của mình. Ai cũng lộng lẫy, vui vẻ bên người bạn đời của họ, chỉ riêng tôi lẻ loi.

TIỆC LIÊN HOAN CÔNG TY ẤN TƯỢNG TẠI BIA SÀNH ĐIỆU .

Tôi viện lý do vợ bận chăm con nên không đến, nhưng thật ra tôi đã không mời em. Tôi cảm thấy nhẹ nhõm vì điều đó. Khi buổi tiệc diễn ra sôi động, tôi hòa mình vào những lời chúc tụng và tiếng cười nói của đồng nghiệp, thì bất ngờ cánh cửa phòng tiệc mở ra.

Vợ tôi xuất hiện.

Em mặc một chiếc đầm dạ hội đen tuyền ôm sát, tôn lên đường cong quyến rũ. Mái tóc được búi cao thanh lịch, gương mặt được trang điểm nhẹ nhàng nhưng sắc nét. Cả căn phòng im lặng trong vài giây, rồi tiếng xì xào nổi lên. Không ai tin nổi người phụ nữ này lại là vợ tôi – người mà họ vẫn tưởng chỉ quanh quẩn ở nhà.

Em bước đến chỗ tôi, trên môi nở nụ cười tự tin nhưng ánh mắt lại mang vẻ trách móc. Trước ánh nhìn của hàng chục cặp mắt, em lên tiếng, giọng nói nhẹ nhàng nhưng đầy uy lực:

Anh yêu, hôm nay em đến muộn vì còn phải lo hai đứa nhỏ, nhưng em nghĩ một buổi tiệc quan trọng thế này thì vợ của anh không nên vắng mặt. Mọi người sẽ hiểu lầm anh không tôn trọng em mất.

Câu nói của em như một nhát dao, khiến tôi đứng sững. Những lời xì xào xung quanh ngày càng rõ rệt. Một số người cười mỉm, có người nhìn tôi với ánh mắt chế nhạo. Tôi chưa bao giờ cảm thấy xấu hổ như lúc này.

Sau buổi tiệc, trên đường về nhà, em không nói gì, chỉ ngồi lặng lẽ bên cạnh tôi. Tôi cảm nhận được sự tổn thương trong ánh mắt em. Đêm đó, tôi nằm trằn trọc, nghĩ về tất cả những gì mình đã làm. Tôi nhận ra rằng, từ lúc cưới nhau, tôi đã lấy đi tất cả sự tự do và đam mê của em, biến em thành một người phụ nữ mà chính tôi cũng không trân trọng.

Ngày hôm sau, tôi quyết định thay đổi. Tôi không muốn mất em – người phụ nữ đã hy sinh tất cả vì gia đình nhưng vẫn luôn kiêu hãnh và mạnh mẽ. Em xứng đáng được sống một cuộc đời trọn vẹn, chứ không phải là cái bóng lu mờ sau lưng tôi.

Related Posts

Our Privacy policy

https://kenhtina.com - © 2025 News