Từ khi bước chân vào gia đình chồng, tôi đã nhận ra em chồng – Ngọc – vốn không ưa gì mình. Cô ấy luôn tìm mọi cách để chỉ trích, so bì, từ những chuyện nhỏ nhặt nhất như cách tôi ăn mặc, đi đứng, đến việc tôi thành công hơn cô trong công việc. Tôi không phải là người thích tranh cãi, nên thường nhẫn nhịn, cố gắng giữ hòa khí trong gia đình. Nhưng càng nhường nhịn, cô ấy càng lấn tới, như thể sự im lặng của tôi là lời thừa nhận rằng cô ấy đúng.

Người Việt và giấc mơ vàng - Kỳ 6: Áp lực vàng cưới thời tăng giá - Tuổi  Trẻ Online

Ngày hôm đó, Ngọc bất ngờ đến chơi. Khác với những lần trước, cô không buông lời khó chịu mà lại tỏ ra niềm nở một cách bất thường. Ngồi nói chuyện vài câu, cô viện cớ có việc gấp rồi ra về. Tôi không nghĩ ngợi gì, chỉ cho rằng đây là một ngày hiếm hoi cô ấy “biết điều”.

Nhưng ngay khi cô ấy rời đi, tôi phát hiện trong hộp trang sức của mình mất hai cây vàng – số tài sản tôi đã cất giữ rất cẩn thận. Ban đầu, tôi hoảng hốt tự hỏi liệu mình có nhớ nhầm không. Nhưng khi kiểm tra camera an ninh, sự thật khiến tôi đứng hình: Ngọc đã lén vào phòng tôi, mở hộp trang sức và lấy đi số vàng đó.

Trái với sự bực tức, tôi quyết định giữ bình tĩnh. Gọi công an ngay lúc đó là một lựa chọn, nhưng tôi không muốn chuyện này trở thành một vụ lùm xùm lớn ngay trong nhà mình. Tôi âm thầm liên hệ với một người bạn làm trong ngành điều tra, nhờ họ hướng dẫn cách xử lý.

Tôi tạo một cái bẫy. Đầu tiên, tôi giả vờ không hay biết gì và vẫn cư xử bình thường. Sau đó, tôi gửi một tin nhắn cho Ngọc, nói rằng có camera ghi lại mọi hành động trong ngày hôm đó, nhưng tôi không muốn làm lớn chuyện. Tôi yêu cầu cô ấy trả lại số vàng, nếu không tôi sẽ báo công an.

Ngọc phản hồi bằng thái độ thách thức, phủ nhận hoàn toàn và nói rằng tôi đang vu khống cô ấy. Tôi chỉ lẳng lặng nói: “Chị đã cho em một cơ hội, em không muốn nhận thì đừng trách chị.”

Vài ngày sau, tôi mời cả gia đình chồng sang nhà dùng bữa, nhân tiện để làm rõ chuyện này. Tôi đã bí mật phối hợp với công an để theo dõi động tĩnh của Ngọc. Khi mọi người đang ngồi ăn, công an ập đến, yêu cầu kiểm tra tư trang của cô. Ban đầu, cô ấy tỏ ra ngỡ ngàng, nhưng khi số vàng được tìm thấy trong túi xách của cô, không còn gì để chối cãi.

Ngọc tái mặt, nước mắt trào ra nhưng không phải vì hối hận mà vì sợ hãi. Cô bị đưa đi để tiếp nhận xử lý theo pháp luật. Mọi người trong gia đình đều bàng hoàng. Chồng tôi cũng không ngờ em gái mình lại làm điều đó.

Sau hôm đó, không khí trong nhà trở nên nặng nề. Dù Ngọc đã chịu sự trừng phạt của pháp luật, nhưng tôi biết mối quan hệ gia đình khó có thể trở lại như xưa. Tuy nhiên, tôi không hối hận. Lòng tham và sự ích kỷ của cô ấy đã khiến cô ấy phải trả giá, và tôi hy vọng đây sẽ là bài học để cô ấy thay đổi.

 

Đây chỉ là khởi đầu của một câu chuyện đầy kịch tính. Nếu bạn muốn thêm các tình tiết hoặc mở rộng phần nội tâm của nhân vật, mình sẵn sàng viết tiếp!