Vào một buổi chiều muộn, tôi và chồng đang dùng bữa trong một quán ăn nhỏ. Mọi thứ diễn ra bình thường, cho đến khi anh bất ngờ nhận được cuộc gọi. Tôi chỉ kịp nhìn anh nhăn mặt, sau đó vội vàng nói một câu ngắn gọn, “Anh có việc gấp, đối tác đang đợi.” Rồi anh nhanh chóng đứng lên, vội vã nhai nốt miếng cơm còn dang dở rồi bước ra ngoài, không thèm nhìn lại.

Trời lúc này bắt đầu đổ mưa to. Tôi định nhắn anh mang ô nhưng nhìn lại thì anh đã rảo bước ra cửa. Bỗng nhiên, tôi nhìn thấy từ bên kia đường một người phụ nữ loạng choạng rồi trượt ngã. Chồng tôi lập tức cầm ô chạy sang, nâng cô ấy dậy, ân cần hỏi han. Rồi như không có gì, anh dẫn cô ấy vào quán cà phê gần đó, bỏ lại tôi một mình dưới cơn mưa, không một lời dặn dò.

Lòng tôi dâng lên một sự khó chịu không rõ tên. Hành động ân cần của anh đối với người phụ nữ xa lạ ấy khiến tôi bất giác sinh nghi. Trực giác mách bảo tôi rằng có điều gì đó không ổn. Sau một hồi suy nghĩ, tôi quyết định tiến lại gần để xem chuyện gì đang xảy ra. Từ bên ngoài quán cà phê, tôi lén nhìn vào. Họ ngồi đối diện nhau, ánh mắt chồng tôi chăm chú nhìn cô gái, vừa trò chuyện vừa mỉm cười.

Tim tôi thắt lại, máu nóng dâng lên từng cơn. Dù có phần lo sợ, tôi cũng không chịu nổi nữa. Tôi nhanh chóng mở điện thoại và gọi ngay cho mẹ chồng. Đầu dây bên kia, bà vừa nghe đã hoảng hốt và hỏi han, nhưng chỉ nói một câu ngắn gọn: “Con cứ yên tâm để mẹ giải quyết.”

Khoảng mười lăm phút sau, mẹ chồng tôi xuất hiện. Mặc chiếc áo mưa, bà bước vào quán, tiến thẳng đến chỗ hai người họ đang vui vẻ. Đang ngồi đùa giỡn, cả hai bất giác ngẩng đầu lên, và giây phút đó, tôi thấy rõ gương mặt tái mét của họ khi trông thấy bà.

– “Mẹ… mẹ…” – chồng tôi lắp bắp, giọng run rẩy.

Bà nhìn chồng tôi, ánh mắt nghiêm nghị, rồi quay sang nhìn cô gái một cách thẳng thắn. Mẹ chồng tôi nhẹ nhàng nhưng kiên quyết:

– “Tôi không ngờ anh lại phản bội gia đình vì một mối quan hệ đáng xấu hổ như thế này.”

OnTripquest | Hẹn hò hoàn hảo với top 6 nhà hàng hẹn hò lãng mạn ở Sài

Chồng tôi không thể nói gì, chỉ cúi gằm mặt. Còn cô gái kia ngồi im, hai tay đan chặt, mặt cắt không còn giọt máu. Bà đứng đó, không cần thêm lời nào, nhưng sự hiện diện của bà như một bản án dành cho sự phản bội và dối trá.

Tôi đứng ngoài cửa, thấy lòng mình nhẹ nhõm như trút đi gánh nặng. Biết rằng mình đã làm đúng khi nói ra sự thật, và người đứng về phía tôi là mẹ chồng, người luôn yêu thương và bảo vệ gia đình.

Sau hôm đó, chồng tôi phải đứng ra xin lỗi gia đình. Anh ấy hứa sẽ thay đổi và cố gắng chuộc lại lỗi lầm. Còn mẹ chồng tôi, bà đã dạy cho tôi một bài học lớn: **Trong những lúc khó khăn nhất, hãy tìm đến sự thật và đừng ngại đối mặt. Vì chính sự thật sẽ giúp ta tìm thấy lòng can đảm và sức mạnh bên trong mình.**