Gia đình tôi vừa trải qua một sự kiện đáng nhớ: mẹ tôi bán được mảnh đất với giá 10 tỷ đồng. Món tiền lớn khiến cả nhà ai cũng mong chờ một phần chia sẻ. Ngay sau đó, mẹ quyết định phân chia số tiền cho các con. Anh cả và chị gái tôi mỗi người nhận được 3 tỷ, còn tôi – đứa con út – chỉ nhận được một bộ nữ trang bạc ta cũ kỹ, đã ngả màu theo thời gian. Phần còn lại, 4 tỷ, mẹ giữ lại để dưỡng già.

Sau bữa cơm, bố mẹ bỗng tuyên bố sẽ không chia cho anh em tôi tài sản | Tin  tức Online

Nhìn thấy anh chị được chia phần lớn như vậy, lòng tôi không khỏi chạnh lòng. Dù biết sự phân chia này có phần không công bằng, nhưng tôi không dám nói gì, vẫn giữ im lặng vì nghĩ rằng mẹ có lý do của mình.

Tối hôm đó, khi trở về phòng, tôi ngắm nhìn chiếc hộp đựng nữ trang cũ mà mẹ đã đưa. Có lẽ đây là một phần hồi môn bà để lại từ thời còn trẻ. Tay tôi nhẹ nhàng mở hộp, cảm giác như đang chạm vào một kỷ vật đã nhuốm màu thời gian. Nhưng điều bất ngờ xảy ra khi tôi mở hẳn lớp lót bên trong: một cuốn sổ tiết kiệm với số dư lên đến 10 tỷ đồng, đứng tên tôi.

Khoảnh khắc đó, tôi như lặng người đi. Mẹ đã âm thầm chuẩn bị món quà đặc biệt này cho tôi, nhưng lại muốn thử lòng tôi bằng một “phần chia” khác thường. Có lẽ mẹ muốn nhìn thấy liệu tôi có so đo với anh chị hay không, liệu tôi có tôn trọng và yêu thương bà ngay cả khi cảm thấy bị thiệt thòi. Mẹ không chỉ cho tôi một khoản tiền lớn, mà còn dạy tôi một bài học sâu sắc về lòng biết ơn, sự kiên nhẫn và cách trân trọng tình cảm gia đình.

Tôi nhìn lại những kỷ vật cũ mẹ để lại trong hộp với một sự trân quý mới. Đôi khi, những điều quý giá nhất không nằm ở thứ ta thấy trước mắt, mà ở ý nghĩa đằng sau.