Tôi vẫn muốn tin đây là một sự nhầm lẫn, nhưng sao có thể là nhầm lẫn khi số điện thoại này đã được anh lưu tên, lại còn rất nhiều tin nhắn cũ trước đó.
Tôi và chồng cưới nhau được gần 5 năm, hai vợ chồng mỗi người một quê, cùng lên thành phố lập nghiệp. Sau khi cưới xong, chúng tôi quyết định ở lại thành phố mưu sinh, mỗi năm chỉ về nhà vào đúng dịp Tết.
Chuyện sẽ chẳng có gì làm lạ nếu như mới đây, chồng tôi không đưa ra đề nghị khiến tôi phải sốc. Anh muốn Tết năm nay cả gia đình sẽ về quê vợ ăn Tết, vì mấy năm qua tôi chưa được đón Tết bên bố mẹ ruột. Nghe vậy, tôi vừa mừng, vừa cảm động đến phát khóc, vì cuối cùng chồng tôi cũng biết nghĩ cho cảm xúc của mình. Thế nhưng niềm vui chưa được bao lâu thì tôi phải tá hỏa khi phát hiện ra bí mật động trời phía sau mà chồng tôi đang giấu.
Trong lúc chồng tôi ngủ say, bất chợt điện thoại anh có tin nhắn đến, là tin nhắn của “tổng đài”. Ban đầu tôi cũng không để ý lắm, nhưng chợt nghĩ lại, sao “tổng đài” lại nhắn tin vào giờ này. Bất chợt trong giây phút đó, lòng tôi gợn lên một cảm giác vô cùng bất an. Tôi mở điện thoại, bấm xem tin nhắn của “tổng đài” gửi. Dòng tin nhắn ấy đến bây giờ tôi vẫn không thể nào quên được. “Mẹ con em vẫn chờ anh, Tết năm nay nếu anh không về thì em sẽ tìm đến nhà anh”.
Tôi vẫn muốn tin đây là một sự nhầm lẫn, nhưng sao có thể là nhầm lẫn khi số điện thoại này đã được anh lưu tên, lại còn rất nhiều tin nhắn cũ trước đó. Tôi lờ mờ hiểu ra lý do chồng tôi nằng nặc đòi về quê vợ ăn Tết. Thì ra anh có nhân tình ở quê nội và lại còn có con với người ấy. Tôi run rẩy bật khóc giữa đêm nhưng chồng tôi vẫn chưa biết chuyện gì. Có lẽ ngày mai kiểm tra tin nhắn, anh ấy sẽ biết chuyện tôi phát hiện ra. Tôi nên làm gì đây? Làm sao để đối mặt với sự thật nghiệt ngã này?