Tôi năm nay mới 30 tuổi, lấy chồng được 8 năm mà đã sắp làm bà mẹ 4 con. Tôi còn nhớ, khi mang bầu đứa đầu tiên, cả nhà chồng háo hức lắm, chăm lo cho con dâu từng ly từng tí. Thế nhưng đến khi đi siêu âm, biết cháu là “công chúa”, ông bà và cả bố nó cũng thay đổi thái độ, thờ ơ, lạnh nhạt. Sinh cháu ra, ông bà còn chẳng thiết bế. Con bé lớn được 1 tuổi, ông bà lại giục tôi đẻ đứa thứ hai.

Thương con còn nhỏ, có em thì khổ lắm nhưng tôi đành phải chiều ý vì bố mẹ chồng liên tục gây áp lực. Thế là con lớn chưa đầy 2 tuổi đã có em, lại là em gái. Thái độ của ông bà với tôi càng khó chịu hơn nữa. Tôi biết, bố chồng là con trưởng, đến chồng tôi cũng là trưởng. Không chỉ gia đình chồng mà cả họ hàng nhà anh đều mong tôi sinh được thằng cu. Thế rồi, đứa thứ ba lại chào đời không lâu sau đó, và lại là một bé gái.

Và giờ thì tôi đang có bầu đứa thứ tư được 3 tháng. Trước khi có con, mẹ chồng tôi đi hỏi khắp nơi về cách ăn uống, quan hệ để làm sao đẻ được thằng cháu đích tôn cho bà và bắt tôi áp dụng, thậm chí còn canh chừng chuyện tế nhị của hai vợ chồng tôi. Dẫu vậy, người tính không bằng trời tính. Tôi mới đi siêu âm, chưa về đến nhà ông bà đã gọi điện hỏi rồi thở dài ngao ngán khi biết cháu là con gái.

Nhà chồng dè bỉu vì tôi sinh 4 đứa con gái, nhưng lại phải bẽ mặt khi nghe câu nói của chị hàng xóm - Ảnh 1.

Mẹ chồng tôi bẽ mặt khi nghe câu nói của chị hàng xóm. (Ảnh minh họa)

Khi tôi về đến nhà, cả gia đình họ nhao nhao nói tôi, cứ như thể tôi gây ra tội lớn. Người lườm, người nguýt, người bảo tôi không biết đẻ, thậm chí mẹ chồng còn ẩn ý không đẻ được con trai thì phải cho chồng ra ngoài kiếm một đứa. Tôi chẳng nói gì, cũng không thấy buồn vì thực sự đã quen và xác định rồi.

Mấy hôm sau, có chị hàng xóm nhà tôi sang chơi, biết tôi có bầu liền hỏi thăm sau đó chúc mừng bảo: “Nhất cô đấy, tứ nữ bất bần rồi“. Nghe vậy, mẹ chồng tôi liền bĩu môi: “Ôi dào, có gì vui mà chị chúc mừng, muốn đẻ thằng cu như nhà chị mà mãi chả được. Chán, nói chung là không biết đẻ, đẻ con gái rồi nuôi hộ nhà người ta thôi, sau nó lớn lấy chồng là rồi nó kéo nhau đi hết, chẳng được tích sự gì“.

Chị hàng xóm nhà tôi tính thẳng như ruột ngựa nên không ngại nói luôn: “Ôi bác ơi, đẻ con trai hay con gái là do đàn ông quyết định chứ không phải do phụ nữ đâu bác nhé. Chúng nó chẳng có lỗi gì mà nếu có thì lỗi cũng là ở con trai bác.

Mà sao thế kỷ 21 rồi mà bác còn cổ hủ thế nhỉ. Cháu nói thật, thời buổi này chỉ sợ không đẻ được chứ còn sòn sòn như em nó thế này là phải ăn mừng đấy bác ạ“.

Chị hàng xóm nói xong thì cười phớ lớ, còn bố mẹ chồng tôi thì bẽ mặt, lảng hết đi làm việc khác. Không biết sau đó ông bà có tìm hiểu thêm về vấn đề yếu tố quyết định giới tính thai nhi không nhưng cũng đỡ dè bỉu tôi và bắt đầu quan tâm đến các cháu đôi chút. Dẫu vậy, họ vẫn không ngừng nhắc nhở hai vợ chồng tôi phải đẻ bằng được con trai thì thôi.