Rồi cái gì đến phải đến khi tôi và chàng thanh niên ga lăng kia đều thấu hiểu đối tác cần gì ở mình.
Tôi không tiếc tình trẻ thứ gì, từ cung cấp tiền tiêu xài, mua xe máy xịn, sắm thời trang hàng hiệu đến mua tặng cậu trai một căn chung cư đẹp để cậu yên tâm “phục vụ” cho tôi khi tôi cần.
Tôi không ngờ mình có thể bình thản đến lạnh lùng để đặt bút ký vào lá đơn thuận tình ly hôn ông chồng già giàu nứt đố đổ vách, hơn tôi đến 22 tuổi mà chẳng rơi một giọt nước mắt nào. Bởi sau hai năm làm vợ, làm osin không công cho nhà chồng, lão đại gia đã ngang nhiên rước bồ nhí về căn phòng riêng của vợ chồng tôi để hú hí, hưởng lạc và tìm con nối dõi sau khi biết tôi mắc chứng hiếm muộn. Điều đó khiến tôi thấy không còn lý do gì để ở lại cùng người đàn ông bạc tình, bạc nghĩa đó thêm phút giây nào nữa.
Sẵn có ít vốn tích cóp từ trước cộng với số tiền nhận được từ chồng sau cuộc ly hôn, tôi mạnh dạn thuê một cửa hàng rộng ngay mặt tiền trên con phố lớn chuyên bán nội thất cao cấp, để bắt đầu học hỏi kinh doanh khi đã bước vào tuổi 30. Tấm bằng cử nhân quản trị kinh doanh của tôi xếp xó bấy lâu nay bây giờ phát huy tác dụng. Nhờ Trời cho lộc việc buôn bán của tôi lên như diều gặp gió. Từ hai nhân viên giúp việc tôi phải thuê thêm bốn người mạnh khỏe, nhanh nhẹn tháo vát nữa mới tạm ổn trong việc xuất nhập hàng hóa.
Làm ăn có lãi, tôi mua luôn cửa hàng đang thuê và còn làm chủ một căn biệt thự với kiến trúc đẹp, nội thất sang trọng. Tôi gia nhập giới thượng lưu và được bạn bè cùng đẳng cấp tôn vinh là quý bà thành đạt.
Nói chung cuộc sống về vật chất của tôi là quá đủ, nhưng ít ai biết rằng sau những bận rộn công việc, sau những buổi tiệc tùng gặp gỡ đối tác, tôi cô đơn đến mềm lòng. Nhất là khi màn đêm buông xuống một mình tôi trong căn nhà rộng, đầy đủ tiện nghi nhưng thiếu vắng đi bóng dáng mạnh mẽ, hơi thở ấm áp, thiếu vắng đi sự nồng nàn chở che, chia sẻ của một người đàn ông khiến tôi cảm nhận sự trống trải len lỏi đến từng tế bào nhỏ nhất của cơ thể đang độ tuổi hồi xuân của mình…
Mở lòng tâm sự với cô bạn thân trong hội quý bà, tôi được bạn nhiệt tình giới thiệu để tôi làm quen với một thanh niên trẻ. Cậu trai kém tôi gần 7 tuổi, khuôn mặt nam tính, dáng dấp cao lớn, khỏe mạnh, cậu trai đã hút hồn tôi, khiến tôi rung động ngay từ cái nhìn đầu tiên. Rồi cái gì đến phải đến khi tôi và chàng thanh niên ga lăng kia đều thấu hiểu đối tác cần gì ở mình. Tôi không tiếc tình trẻ thứ gì, từ cung cấp tiền tiêu xài, mua xe máy xịn, sắm thời trang hàng hiệu đến mua tặng cậu trai một căn chung cư đẹp để cậu yên tâm “phục vụ” cho tôi khi tôi cần.
Mê muội đắm say trong mối quan hệ già nhân ngãi non vợ chồng với nhân tình trẻ, tôi sao nhãng việc kinh doanh mà giao hết cho nhân viên dưới quyền. Không những tôi mạnh tay bao cho trai đẹp ăn chơi tới bến mà còn cùng chàng ra tận nước ngoài để hú hí, hưởng thụ…
Cho đến khi trên bàn chất đống giấy đòi nợ của bạn hàng, giấy báo nợ thuế, tôi mới tá hoả tỉnh cơn say. Trai đẹp biết tin tôi gặp rắc rối về kinh tế, không còn khả năng chu cấp tiền bạc, vật chất cho cậu ta nữa thì cậu ta lặng im chuồn êm không một lời từ biệt…